Ai sẽ là người tiếp theo cõng em ?
Chia xẻ của Blog Việt
Hôm nay đi trên đường tình cờ em nhìn thấy một cụ già cõng vợ trên đường. Hai
cụ chắc phải hơn 70, người vợ bị đau chân và người chồng cứ từ từ cõng vợ trên
đường như thế, không vội vã… Nhịp sống
hối hả không làm họ thôi quan tâm đến
nhau, thôi dành cho nhau những cử chỉ dịu dàng. Trông họ thật hạnh phúc, em
biết…đúng là tình yêu thì không có tuổi anh ạ. Và hình ảnh đó tự nhiên làm em nhớ đến anh…. Em nhớ …vì cõng là việc mà em rất thích được người khác làm cho mình, nhất là
người yêu. Anh nhớ không? Anh đã cõng em tất cả bao nhiêu lần?
Em rất thích được cõng vì khi ấy em được tựa vào vai người khác, vừa trò chuyện
vừa đón gió, vừa nhìn trời nhìn mây… cảm giác thật bay bổng… như là em được bay
vậy. Và có khi đến chết, em cũng muốn được chết trên vai người khác, lúc ấy em
sẽ chỉ như chìm vào giấc ngủ say mãi mà không hề đau đớn.
Anh cõng em những lúc chúng ta bình yên nhất, cả những lúc nắng, lúc mưa hay
lúc giận hờn…con đường lúc ấy sao cứ dài mãi…đếm từng bước chân anh
Em nhớ một lần em đã được anh cõng hơn 2 tiếng đi trên con đường này… và em
cũng nhớ vào cái ngày định mệnh em đưa ra một quyết định táo bạo nhất em cũng
được cõng đi trên con đường ấy… Anh nói rằng anh tôn trọng quyết định của em
nhưng hãy để anh cõng em thêm một lần nữa… việc mà bấy lâu nay em vẫn muốn anh
làm…
Khi chúng ta vẫn còn ở bên nhau em nghĩ rằng…
…em đủ tự tin để làm cho người yêu mình hạnh phúc
…đủ tình yêu cho anh thấy anh được yêu như thế nào?
…đủ quan tâm để anh được chia sẻ
…đủ nghị lực để động viên anh cố gắng trên con đường học hành cần khổ luyện mà
anh đã chọn
…đủ mạnh mẽ để cùng anh giải quyết những khó khăn
Nhưng…thời gian cuối em đã suy nghĩ rất nhiều
Em của ngày xa anh đã nhận ra rằng tất cả những điều đó đều chưa đủ…
Em chưa đủ rộng lượng để chấp nhận với anh của ngày hôm nay khi càng ngày hai
môi trường của chúng ta càng khác nhau rõ rệt, hoàn cảnh khiến anh tồi tệ hơn
Em cũng thấy em chưa đủ sức mạnh để kéo anh trở về là anh của ngày trước, tình
yêu của anh thì không thay đổi nhưng con người anh thì đã thay đổi rồi…
Quyết định của em có ích kỷ quá không?
Đã hơn 4 tháng kể từ ngày đó, nhưng cuộc đời thật trớ trêu… ngày em nghĩ mình
đã thoải mái để bắt đầu một mối quan hệ mới thì chúng ta bất chợt gặp nhau trên
đường. Anh lúc đấy nhìn em cười thật tươi, còn em thì cứ nhìn xem không biết có
phải anh không nhỉ, đến khi anh cười thì em biết là mình đã đúng…
Sau đó lại chat với nhau, anh bảo sao mình không quay lại, anh sẽ cố thay đổi ?
Em nghĩ và đã quyết định thế.
Chúng ta cứ đi tiếp mà không nên quay lại, để
cứ giữ mãi những kỉ niệm đẹp chứ không phải là càng tăng thêm những kỉ niệm
buồn… chúng ta dừng lại ở đây thôi anh nhé!
Bản nhạc mà anh đánh cho em vào ngày sinh nhật luôn là bản nhạc mà em thích
nhất: Bản tình ca mùa đông
Cảm ơn Anh …
Em tự hỏi: Ai sẽ là người tiếp theo cõng em đây ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét