Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

TUỔI SÁU MƯƠI.





Sáu mươi năm sống trên đời.
Trải bao sóng gió, biển khơi, núi rừng.
Giờ đây chợt nhận ra rằng:
Buồn vui, đi ở cân bằng thế gian.
Ngày ngày ngắm cảnh chiều tà,
Tuổi ta như lá rụng đầy dưới sân.
Thời gian như cạn vơi dần,
Người xưa giờ đã ở chân trời nào?
Bạn bè được mấy người đâu!
Gặp nhau sao cứ âu sầu bên nhau.
Sáu mươi tuổi đã già chưa!
Lòng đầy trắc ẩn nắng mưa tìm vào,
Ta về vui với cảnh nhà,
Tìm nơi yên tĩnh để mà dưỡng tâm.
Sáu mươi tuổi có già đâu,
Trải qua một cuộc bể dâu đời người.
Coi như một chuyến rong chơi,
Trần gian như một con đò qua sông.

         Anh Tới   01/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét