Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

GỬI BẮC MÃ SAU 34 NĂM CỦA TÔI


 Khánh Vân thân tặng lớp K 16 Lâm học
ĐHLN VN (Nhân chuyến trở về Bắc Mã)

                            

Thế là Tôi không được lang thang vào cái ngày sau 34 năm trở về Bắc Mã,
Trời nặng mưa, nặng kỷ niệm đong đầy.
Tôi chỉ có tôi những ngày ngơ ngác cũ,
Cứ thương mình sao đơn chiếc nơi đây.

Tôi đi tìm Bắc Mã xưa của thập kỷ 70,
Bắc Mã của cây me,cây bàng,long não,
Của lãng đảng khoa lâm,khoa công nghiệp rừng kết nối,
Góc nhỏ lối quen sớm tối đi về.

Tuổi trẻ Tôi đâu?còn đâu những lối xưa,
Những giảng đường,nhà ăn,sân chơi,bãi tập,
                              Những cô gái quê xinh như hoa lạnh ngắt nụ cười,
Bắc Mã chỉ còn trong Tôi những hoài niệm thôi.

Đêm lai rai với những người bạn dưới mắt đã đầy vết chân chim,
Ông ông,Tôi Tôi,nhớ thời mày tao nhắng nhít.
Thằng nào còn,thằng nào đã gửi thân nơi phương nam xa tít,
Thằng đã thành ông và còn đó những đứa đơn côi.

Bắc Mã đã thay da đổi thịt,Bắc Mã của 34 năm xa,
Nhớ khu tập thể xôn xao và những tiếng loa công cộng.
Sau khoảng không gian,thời gian xa 34 năm dài rộng,
Giống như một vết mờ bé tí- vỡ vụn-trầy xước-những thước phim.

Cảm ơn Bắc Mã đã cho Tôi tình yêu,
Cho Tôi Em và cho Tôi tất cả.
Tôi thú nhận chân thành rằng:có những suy tư mình không nói được,
Mà nói làm chi  những giây phút  “xao lòng”.

Bắc Mã tháng mười,năm hai ngàn không trăm mười,
Sẽ không còn nhiều thời gian để yêu thương,giận hờn nhau nữa.
Muốn nói cùng Em nhiều điều trăn trở,
Mà ta có thể nói gì khi đang trên đỉnh dốc mù sương.

TDM,tháng 10 năm 2010
VÂN KHÁNH
***********************************************
ĐẶT TÊN CON


Con trai Ba đặt tên cây,
Con gái Ba gọi một loài hoa yêu.
Hoa gì vàng sắc nắng chiều?
Tán, đài xòe rộng trải đều đĩa hoa.
Hoa gì không sợ phong ba?
Ngẫng cao đầu hướng điểm xa mặt trời.
Hoa gì người sống trên đời?
Nguyện theo gương nó suốt đời đấu tranh.
Hoa gì triệu triệu cây xanh?
Cắp tên của nó nhen nhanh nhụy đời.
Ơi hoa Hướng Dương yêu ơi
Trọn tình Ba Mẹ đẹp ngời tên con.
                     ( Vân Khánh tháng 12 năm 1978)

(Bài thơ đặt tên cho con gái đầu lòng là: Nguyễn Ngô Hướng Dương.)

2 nhận xét:

  1. Rất hay, không thể nào quyên một thời tuổi trẻ đi trong gian lao và hy vong.Cảm ơn !

    Trả lờiXóa
  2. Hay! mình không biết làm thơ nhưng đọc thơ thấy hay có nghĩa,có tình

    Trả lờiXóa